Hiển thị các bài đăng có nhãn Vũ Bình Nam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vũ Bình Nam. Hiển thị tất cả bài đăng

21.6.15

Xuân Lưu Đày !


Tân Trương / Vũ Bình Nam
(Quảng Nam/20 năm khổ sai /cấm cố).


Xuân Ất Hợi lưu đày ra đất Bắc
Ta nhớ ngày đánh giặc của Quang Trung
Nhưng hôm nay không binh dũng tướng hùng
Không vó ngựa vẫy vùng thanh kiếm thép

Ta về đây không rượu nồng đón tết
Không hoa đèn cờ xí rước quân vương
Hai tay còng siết chặt một tình thương
Ta ôm trọn nỗi đoạn trường vong quốc

Căng mắt giận vẫn nghe lòng lạnh buốt
Nén căm hờn cho máu hận về tim
Hỡi anh linh của nòi giổng Rồng Tiên
Có hiểu được nỗi niềm cho hậu thế

Kinh thành đó sao bao đời hoang phế
Lũ sói lang ô uế trước cung đình
Cánh đào không chúm chím nụ cười xinh
Hay ấp ủ mối tinh chung vạn kỷ

Ta về đây quốc hồn nung chính khí
Nhìn non sông hùng vĩ tự bao đời
Mỗi bước chân là mỗi nắm xương rơi
Mỗi tấc đất là mỗi trời thương nhớ

Tình dân tộc chảy qua từng hơi thở
Ta cúi đầu xin khất nợ tiền nhân
Ai đã từng vị quốc vong thân 
Trên chiến trận mấy lần xông lửa đạn

Rồi hôm nay trước quân thù cộng sản
Tổ quốc còn trao sứ mạng thiêng liêng
Nguyện làm chiến sĩ trung kiên
Ra đi bẻ gãy xích xiềng cộng nô
Văng Lang xây lại cơ đồ
Nhân quyền dân chủ thắm cờ tự do  .

Việt Nam 20/6/2015
A20 Tân Trương/Vũ Bình Nam 
(tặng Tango, Ngọc Vàng và các CH lưu đày ra bắc năm1994)


4.6.15

Trước giờ vĩnh biệt !



(Kính tặng hương hồn các anh em đã bị xử tử hình
tại Bình Điền, Quảng Nam và Phú Yên 
Đặc biệt tưởng nhớ Kiều Đình Thanh, Tạ Hồng Nhạn, Phạm văn Be ...)
 
Anh ra đi không một lời từ giã 
Tôi nghẹn ngào bên vách đá thâm u 
Kỷ niệm nào ròng rã mấy mùa thu 
Đã sống bên nhau trong lao tù Cộng sản
 
Rồi giờ đây trên con đường sứ mạng 
Anh đến pháp trường  bỏ lại một mình tôi 
Tiếc thương anh tôi nói chẳng nên lời 
Ôm vách đá rong rêu còn hơi ấm !
 
Cũng nơi đây đã bao lần máu đẫm 
Những trận đòn như thịt nát xương tan
Thôi hết rồi đâu còn thủa dọc ngang 
Đường Cách mạng nửa đường anh gãy cánh !
 
Bỏ lại đây suốt cùm trong khám lạnh 
Mới ngày nào hai đứa xích cùng nhau 
Chia sẻ từng hạt muối  cọng rau 
"Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ "
 
Tình chiến hữu luyến lưu là thế đó 
Mà giờ đây anh vội bỏ đi rồi  
Tôi nuốt hờn sao lệ vẫn trên môi 
Hồn tấy máu !
Tiễn anh 
giờ phút cuối
 
Chốc nữa đây anh trở về cát bụi 
Có lẽ nào !.. hay Thượng đế bất công ...
Nghe hung tin - Cả dân tộc đau lòng 
Tựa núm ruột của mình dao ai cắt !
 
Vợ con anh lệ nhòa trong giếng mắt 
Tiễn đưa chồng không kịp mặc áo tang 
Than than ôi ! Đã gãy cánh chim bằng 
Chọn cái chết hiên ngang giòng kiêu hãnh
 
Anh đã bước theo tiền nhân dũng mãnh 
Đem máu mình tô đất Mẹ thân yêu 
Tôi ngồi đây trong ngục tối sáng chiều 
Qua lỗ gió chắt chiu lùa nỗi nhớ
 
Có phải Anh đang về trong hơi thở 
Thăm bạn hiền hay nhắc nhở điều chi 
Vâng - tôi nghe Anh gọi: Dậy mà đi 
Dậy nối tiếp chặng đường Anh dang dở
 
Tôi đã thấy bên kia trời rực rỡ 
Ánh bình minh đang nở nụ môi hồng 
Nắng xuân về xua giá lạnh đêm đông 
Đời trỗi dậy như thành đồng bất tử
 
Tên của Anh đã đi vào lịch sử 
Nhưng giống nòi giữ mãi một niềm thương 
Anh đi quét sạch màu sương 
Ngày mai nắng ấm quê hương thanh bình 
Chia tay giữa chốn ngục hình 
Vắt hồn rướm máu khúc tình non sông.
 
A20 Vũ Bình Nam
1993 A20 Phú Yên