Hiển thị các bài đăng có nhãn Vũ Đình Thụy. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Vũ Đình Thụy. Hiển thị tất cả bài đăng

8.6.13

Tổ Quốc Trong Tôi



Tổ quốc ơi xin đặt trọn tên Người
Vào lồng ngực còn tươi màu huyết đọng
Từng mạch đập rung lên như nhấc bổng
Cuộc đời tôi trên biển sóng mênh mang

Lặng người nhìn gẫm lại mảnh giang san
Trang hùng sử hằn in vầng trán khổ
Hơn mười năm trước trại tù giặc đỏ
Bạn bè tôi xác bỏ giữa rừng sâu,

Hiến thân cho dân Việt bớt cơ cầu
Cho đất Mẹ bớt hoang màu tang chế
Tổ quốc ơi! Kìa quê hương hoang phế
Xác xơ nằm mi ướt lệ sầu vương.

Mẹ lần theo chân thế kỷ đoạn trường
Thương con trẻ cuối đường sương thấm lạnh
Ai đã cắt biên cương thành trăm mảnh
Chia giống nòi Nam Bắc bửa làm đôi

Ðồng bào ơi! Tổ quốc ở trong tôi
Bằng thực thể trên nôi giòng sử Việt
Hồn Dân tộc bốn ngàn năm tinh khiết
Hịch Bình Ngô – Khí tiết vẫn còn đây

Rừng Chí Linh đã mấy độ thu chày
Núi Hồng Lĩnh, Lam sơn rừng nắng hạ
Say lý tưởng máu dồn tim rộn rã
Sóng Bạch Ðằng nghe Mẹ thét gọi con

Quá khứ hôm qua – hiện tại vẫn còn
Trông bóng núi áo mờ vai Kháng chiến
Chuyện muôn người – suốt cả đời tự nguyện
Ði dưới cờ thề quyết giữa quê hương

Thề đứng lên quyết quật khởi hùng cường
Chân tiếp nối bản trường ca bất tử
Tổ quốc ơi! Người cho tôi quá khứ
Như lời thơ rất tình tự, vĩnh hằng,

Với niềm tin không một chút băn khoăn
Trước bạo lực điêu ngoa loài vô đạo
Tôi muốn được làm con chim báo bão
Bay giữa đầu quân sói đỏ sài lang

Cùng toàn quân quét sạch lũ tham tàn
Chủ nghĩa Mác ngoại lai loài vô đạo
Tổ quốc ơi! Người hiên ngang ngạo nghễ
Triệu anh linh đâu tưởng dễ phai mờ.

Yêu Dân tộc, quý cả những vần thơ
Của đồng đội dựng cờ đi cứu nước
Ðường Kháng Chiến dễ thường ai hiểu được
Cuộc hành trình chân rỉ máu niềm tin.

Thời gian dầu có xa xăm
Không gian muôn thủa vẫn nằm trong ta
Quốc hồn – nhạc trỗi hùng ca
Hoàng kỳ phất phới khắp năm châu về.

Hướng Dương - A20 Vũ Đình Thụy
(A20 Phú Yên 1993)


11.6.12

Tiếng Gọi Thanh Niên



Tổ quốc đang lầm than nguy biến
Bạo quyền còn ngày ngày phá non sông
Là thanh niên của giòng giống Tiên Rồng
Sao chấp nhận khoanh tay ôm nhục nước?

Máu đã chảy bao đời trên đất nước
Ðầu đã rơi chất chật giải Trường Sơn
Bốn ngàn năm ý chí vẫn không sờn
Chỉ biết đứng – không cúi đầu nô lệ.

Sẵn sàng chết mở đường cho hậu thế
Sẵn sàng đi khi tổ quốc kêu mời
Ðường đấu tranh không mỏi gối chùn chân
Làm Cách mạng không nề hà gian khổ.

Dân tộc sống trên bom gầm đạn nổ
Tôi luyện mình máu lửa đã từng quen
Cũng đã từng vinh nhục biết bao phen
Quyết đứng dậy vươn mình ra phía trước,

Phá xích xiềng để đền ơn Ðất nước
Mượn nhà giam thao lược chí hùng anh
Bàn tay không đi phá lũy đạp thành
Hai chân đất tung hoành trên bốn bể.

Dòng lịch sử đã kiêu hùng như thế
Hỡi Thanh niên – thề nối bước tiền nhân
Dậy mà đi – Tổ quốc gọi bao lần
Vì Dân tộc đang cần – Ta tranh đấu
Vì Dân tộc đang cần – Ta tiến tới.

A20 Vũ Đình Thụy - Hướng Dương
(A20 1994)



11.3.12

Không Thể Tình Cờ



(gởi hiền thê P.T.)

Anh cứ trách cho lòng em dậy sóng
Cho nỗi buồn dừng lại giữa câu thơ
Dẫu hiếm hoi nhưng không thể tình cờ
Em chợt thấy đâu bến bờ thương nhớ

Dù sự thật đó là điều đáng sợ
Ðã cho em bao khốn khổ không cùng
Nhưng nếu đời là một mẫu số chung
Thì chắc lẽ mình cũng cùng số phận

Nên em đã không ngại ngùng chấp nhận
Xích xiềng kia thôi cũng chỉ tầm thường
Bởi anh là biểu tượng của quê hương
Là dáng đứng trên đường em bước đến

Là ánh sáng của muôn ngàn ngọn nến
Dìu em qua cùng với trái tim người
Với nụ cười của cha ông
Của từng giọt máu trên sông Bạch Ðằng.

Hướng Dương - A20 Vũ Đình Thụy
(A20 Phú Yên 12/1993)




10.2.11

A20 Vũ Đình Thụy với Giải Vasyl Stus



A20 Võ Lâm Tể

Trước biển hoàng hôn

Một mình trước biển hoàng hôn
Nhìn theo con nước sóng dồn ra khơi
Mênh mông tựa sát chân trời
Cô đơn réo gọi như lời của ai
Em về chẻ tóc làm hai
Cho ta một nửa nối dài tuổi thơ
Em ơi đời huống hững hờ
Thuyền ta neo giữa biển mơ đã chìm
Để rồi tình cũng lặng im
Chân mòn mặt đất qua thềm lãng du
Tuổi vàng như lá mùa thu
Xạc xào trên cát mịt mù thế nhân
Thế nhân ơi nửa chừng xuân
Phải chăng con tạo cũng ngần ấy thôi
Em về chẻ tóc làm đôi
Thay dây mà nối nhịp cầu tri âm
Cho dù tóc trổ hoa râm
Chén đời mật đắng tơ tằm vẫn se
Này Em hãy lắng mà  nghe
Thuyền kia vỗ sóng cầu tre gập ghềnh
Quê hương! Ừ, lắm hữu tình
Ai đi mà chẳng quay nhìn bóng xưa...

Hướng Dương Vũ Đình Thụy
(trại tù A20 Phú Yên 1993)

11.9.10

Tình Đồng Đội



Có những lúc hai tâm hồn riêng lẻ
Nhìn nắng chiều nhè nhẹ rớt trên tay
Ta tìm nhau trong ánh mắt thật dài
Anh khẻ hỏi – Nghĩ gì không em nhỉ…

Vâng!
Cũng có lúc in hình em đang nghĩ
Ðang trải mình trên thửa ruộng cày xong
Mong ngày kia giống tốt được đơm bông
Mầm nẩy lộc vươn mình trong nắng mới

Là ở đó quê hương từng ngóng đợi
Bước tới nền xã hội phúc dân sinh
Dẫn chúng ta vào cuộc chiến quên mình
Biết chiến đấu biết thương vì dân tộc

Dù gục ngã hay một đời đơn độc
Dù xiềng gông giông tố bão phong ba
Cuộc hành trình nhất định phải đi qua
Cùng bước lên trên tòa nhà Cách mạng.

Cùng đồng đội bước lên đường nhân bản
Ðây nhân quyền – Cờ dân chủ bay cao
Nước Việt Nam nền nhân bản tự hào
Trang sử mới khai nguyên ngày Quốc thắng

Tổ quốc Việt Nam – Toàn dân đứng thẳng
Hướng trông về Tiên tổ Việt hồn thiêng
Với anh hùng triệu chiến sĩ trung kiên
Ðã ngã xuống điểm son tô Hồn nước…

Hình ảnh đó làm sao ta quên được
Những tháng ngày chiến đãu giữ quê hương
Ðúng không Anh – Ôi đất mẹ tình trường
Tình đồng đội thiết tha và bất diệt.

Hướng Dương – Vũ Đình Thụy
(08/1994)