A20 Kiều công Cự
Trên đường về Nam (12/1980)
Sau Giáng Sinh, 300 người chúng tôi từ
trại Nam Hà B được chuyển về Nam đợt 2, trong đó có tôi. Thật là một điều vui
mừng và hạnh phúc (!)
Chúng tôi lên xe từ
trại B (Nam Hà), đi ngang qua trại A, qua trại C rồi men theo con đường đất đỏ,
nham nhở, vùng Chi Nê, Thanh Liêm, qua thị trấn Phủ Lý rồi đoàn xe dừng lại ở
nhà ga Bình Lục. Bấy giờ là nửa đêm và đoàn tàu đã chờ sẵn ở đấy. Chúng tôi lần
lượt gồng gánh lên tàu. Một số ngồi dưới sàn, một số ngồi trên ghế. Toa tàu như
một phòng giam lưu động. Cửa đóng kín và cài then từ bên ngoài. Theo thủ tục
của công an thì bất cứ cuộc di chuyển nào cũng phải còng tay hai người làm một.
Không phải còng inox của Mỹ mà là còng nội hóa nhiều cái đã rỉ, không co giãn
theo cổ tay lớn nhỏ mà chỉ có một cỡ. Người nào cổ tay lớn thì bị còng siết
chặt đau điếng. Tuy thế chúng tôi cũng tìm cách mở ra cho được thoải mái. Khi
nào tàu dừng ở đâu, bọn chèo lên kiểm soát thì chúng tôi đưa tay vào còng.
Đoàn tàu bắt đầu
khởi hành sau nửa đêm. Ai nấy cũng đều vui mừng, quây quần hút thuốc lào và kể
lại chuyện ngày xưa. Chỉ có những anh chàng Bắc kỳ di cư, mới để ý theo dõi
phong cảnh chung quanh để tìm lại những nơi chốn cũ. Nhiều người vẫn còn nhớ
những nhà ga chính như là Bỉm Sơn, Thanh Hóa, Quỳnh Lưu, Cửa Lò, Vinh, Hà Tĩnh,
Đồng Hới...