A20 Bùi
Đạt Trung 25
Đó là “Nhất Quỷ, Nhì Ma, thứ Ba Học trò”.
Nguyên lý không bao giờ sai,
trong
tất cả mọi môi trường học vấn, ở bất cứ nơi nào. Chính từ
những nghịch ngợm đó mình mới có những kỷ niệm sâu đậm trong cuộc đời khi mình còn son trẻ,
đầy nhiệt huyết.
Để ghi dấu những kỷ niệm đó, tôi xin ghi
lại một vài khung trời lặt vặt, mà trong đó những bạn nào đã khuất tôi có thể nêu
tên, để chúng ta cùng tưởng nhớ
các bạn đó, còn những bạn vẫn sống nhăn răng, thì tôi không dám vì sợ những tên này sẽ tìm đến
giết tôi như giết người trong mộng, ai muốn đoán ai thì đoán, trời kêu
ai nấy dạ.
1.
KHUNG TRỜI “NGHÊU NGAO”
Năm thứ hai, tôi ở Đại Đội D, lầu
ba, Nguyễn Minh Chánh ở lầu hai. Ngay chân cầu thang, đối diện với phòng Sĩ quan Cán bộ Đại Đội Trưởng, lúc đó là Niên Trưởng Lê Diêu K16. Một
hôm có một giờ tự do không đến lớp, tôi lại phòng Chánh ngồi đấu láo, nghe nhạc. Ngay lúc đó nhạc đang lên
bài LỆ ĐÁ, bỗng Chánh ngẫu
hứng hát: “Đại Úy Lê Diêu… bao nhiêu tuổi
đời……”. Làm tôi cũng ngẫu
hứng hát theo: “Đại Úy Lê Diêu…35 tuổi
rồi…”. Ai dè lúc đó Đại
Úy Lê Diêu vừa lên khỏi cầu thang, ông nghe vậy, liền tung cửa phòng và hỏi: “Ông nào vừa mạ lị tôi ĐỌ ?”