Phần Mở Đầu
Quyết định không ra đi trước ngày 30-4-75 là một quyết định sai lầm lớn
nhất trong đời tôi. Tôi phải trả một cái giá đắt gồm 16 tháng trốn lánh trong
lo âu hồi hộp, 12 năm đầy đọa từ nhà tù này đến nhà tù khác, một lần vượt biển
và một năm rưỡi ở trại tỵ nạn.
Tôi mất hơn 15 năm, cuối cùng tôi cũng phải tìm đến Mỹ, điều tôi có thể
làm được trước khi miền Nam bị Cộng sản xâm chiếm. Vừa đến nơi một người bạn đã
cảnh giác tôi - Đừng xem nước Mỹ là một thiên đường - Tôi không hề xem nước Mỹ
là một thiên đường - chỉ có ở nước Cộng sản mới có thiên đường vì ở đó có nhiều
tầng địa ngục. Tôi đã ở tận cùng các địa ngục đi ra. Tôi không đi tìm một thiên
đường, nhưng tôi đã biết là phải chọn giữa một hoàn cảnh cực kỳ xấu và một hoàn
cảnh ít xấu hơn, chỉ giản dị thế thôi.