Vượt Trà Bương ta về Kỳ Lộ
qua La Hai đứng ngó bóng tàu
núi chập chùng, núi dựng trên cao
giữa thung lũng trại thù còn đó
Trại Trừng Giới những ngày sóng gió
dấu gông cùm còn buốt trên da
mấy mươi năm - mấy mươi năm qua
chưa cơ hội một lần trả hận
ta về thăm những ngày lận đận
thăm bạn bè đã lỡ, nằm đây
đồi Vĩnh Biệt mộ chí còn đầy
và kẻ chết thù xưa vẫn nhớ
làm sao quên, một thời rách áo
mười năm dai dẳng một chuyến đi
Trại Trừng Giới, lò nung ý chí
chỗ của xích xiềng rổn rảng khua
làm sao quên những ngày rớt mưa
đất miền Trung lũ tràn lên núi
những lát khoai mì khô đen đủi
như mối thù nuốt vội cho qua
những thân người còn lại xương,da
dưới nắng hạ Lào leo lên dốc
lao phổi, và cơn ho khô khốc
kẻ chết còn máu ứa trên môi
làm sao quên những ngày nổi dậy
trên gông cùm sang sảng quốc ca
dìu nhau chờ dựng lại sơn hà
dựa lưng trong tận cùng địa ngục
ta về thăm góc rừng năm cũ
để nghe trong chiều tiếng vang vang
bảy cánh chim vượt ngục ngang tàng
trước lũ giặc luôn ghìm tay súng
ta về thăm những ngày xưa cũ
kín đáo chuyền tay tờ Hợp Đoàn
Trại Trừng Giới - giấc ngủ không ngon
chí cả vươn lên từ xương máu
những Ánh, Phan, Nhì, Khải,Thiệp
những Thuật, Trung, Dũng, Chí Thành
giữa rừng chiều, giữa núi lạnh tanh
ta nhắc khẽ tên người cố cựu
trại giặc ta về thăm chưa đủ
những bi hùng ca thuở xa xưa
bao năm rồi nắng xế, chiều mưa
Xuân Phước A20 - một thời xương máu
A20 nguyễn thanh-khiết
12-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét