TƯỞNG NIỆM
Ngày 30 tháng Tư 1975
những
vần thơ viết trên bức tường đá ngục
là
thông điệp người lính bại vong
gửi
đến thời gian phía trước cho Em
tháng
sáu bảy lăm
chàng
sĩ quan trẻ Biệt động
theo
Cha Hiệu xứ đạo Biên hòa
vào
rừng lập mật khu chống Cộng
bị
bắt đưa về trại giam Chí hòa
nhốt
vào xà lim tử tội
cuối
năm bẩy tám
tôi
bị xiềng cách ly
đối
diện phòng Anh
những
ngày dài như trăm năm
bỗng
một sáng tinh mơ
vẳng
nghe tiếng hát buồn day dứt
“em
đến thăm anh trời mưa gió
đường
xa lạnh lùng”
tôi
bàng hoàng đau đớn
một
chiều mưa nào
nơi hạnh phúc cố quên
người
vợ trẻ.hai đứa con thơ
thành
phố biển
chỉ
một vách tù
mà
muôn trùng tội nghiệp
ngày
lại ngày.tôi ngóng chờ
tiếng
hát buồn thảm vọng từ đáy ngục
nỗi
hào khí khốn cùng
ngọn
dao đâm phế tạng
thời
gian đi lở lói vết thương sâu
thế
rồi một hôm
tiếng
hát kia vụt tắt
người
sĩ quan bị mang ra trường bắn
tôi
ngồi lặng im ứa nước mắt
chua
xót nhìn quanh
trong
bóng tối lờ nhờ chốn biệt giam
những
hình tượng Phật Chúa
vẽ
ngoằn ngoèo trên Bức Tường Đá Đen
cùng
tuổi tên chín Anh Hùng tận tuyệt
tuần
tự lên máy chém
Họ
là Ai.lịch sử bỏ quên
chốn
cô hồn khuất lấp
tôi
cô đơn hãi hùng trong xà lim ma quái
rờn
rợn sống lưng
những
nhát chém vô hình phụp xuống
người
chiến sĩ phục quốc Trần Việt Sơn
hồ
trường.đứt bóng
chàng
bỏ lại người vợ trẻ
nơi
đồng ruộng Long Xuyên
từng
nét chữ vô vọng nhoẹt nhòe vệt máu
Anh
yêu Em
vĩnh
biệt
không
một ai được biết
tôi
rùng mình sởn gáy
khí
lạnh đùn quanh
một
bóng một mình.tôi nhìn tôi sợ hãi
ôi
người bạn không quen
chiều
sông Dịch còn vang vang gươm dáo
mối
thù kia còn đeo đẳng kiếp người
chân
tay tôi bị xích bị xiềng
nghe
tiếng sáo mơ hồ gió thoảng
tôi
kéo lê dây xích
trong
đau thương tột cùng
vói
bàn tay sờ soạn bức tường dày
đọc
tên từng người
giọt
nước mắt cay
những
đứa con yêu.Tổ Quốc đoạn đành
A20 Cái Trọng Ty
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét