Nhìn theo bóng núi
Vâng, cái bóng lừng lững đó, to và cao như dãy Trường Sơn chạy
dọc nước Việt hình chữ S đã chỉ còn là dáng tiều tụy của một đời như du thủ, lưng
áo của một thiên lý độc hành. Tôi nhận tin Thích Tuệ Sỹ thở hơi cuối cùng tại
chùa Phật Ân sau hơn nửa tiếng khi người rời bỏ thế gian. Tôi nhận tin cựu tù A20
Phạm Văn Thương, buông đao bỏ kiếm lúc 14g ngày 24-11-2023, trong tình huống lo
lắng sau những tin tức dồn dập rằng Tuệ Sỹ ngả bệnh nặng hơn và đang nằm bệnh
viện, dù rằng sáng nay tôi còn biết tin ông vừa được đưa về chùa Phật Ân ở Long
Thành, Đồng Nai.
Tôi không có cơ may sống cùng ông trong Trại Trừng Giới. Tôi
ra khỏi trại này từ năm 1987, nhưng tôi biết khá rõ về ông qua những bài thơ để
lại cho đời, trên các thông tin của thế giới mạng. Tôi kính ông một hòa thượng
suốt đời tận tụy với chánh pháp, và đã truyền đạt cho đời biết bao điều, mà suốt
chiều dài lịch sử Phật Giáo tại Việt Nam hiếm có một nhà sư nào làm cho hậu thế
kính phục và coi đó là khuôn mẫu trong cái nhìn về Phật Pháp.
Tôi phục cái cao ngạo của cựu tù A20 Phạm Văn Thương trước những áp lực của nhà cầm quyền đối với ông. Như lời kể của các cựu tù từng một thời ở chung với ông tại Trại Trừng Giới hay Thung Lũng Tử Thần.
Tôi biết ông bị hốt vào trại lần đầu trong chiến dịch Sông Vĩnh,
cùng lúc với các sư sãi, các văn nghệ sỹ trong trận càn quét của nhà cầm quyền mới
sau 1975.
Năm 1978. Lần này Tuệ Sỹ Phạm Văn Thương bị tống giam vì một
cái tội bá vơ “Cư Trú Bất Hợp Pháp” lúc ông ở chùa Già Lam và bị giam ở một trại
nào đó trong miền Nam, Nhưng chắc chằn không có mặt trong Thành Gia Định - trại
T20 Phan Đăng Lưu, bởi từ nằm 1977 tôi đã có mặt trong trại này. Qua can thiệp
của thế giới bên ngoài ông được thả vào cuối năm 1980.
Cho đến khi phong trào nổi dậy tại Miền Nam vào giai đoạn cực
thịnh, Dĩ nhiên Tuệ Sỹ là một trong những máu mặt của các sư sãi miền Nam trong
Hội Đồng Liên Tôn, Tuệ Sỹ cùng Trí Siêu và một lô các sư sãi khác bị hốt vào năm
1984, bị kết án Tử Hình vì Âm Mưu Lật đổ Chính Quyền.
Trước áp lực của thế giới bên ngoài, nhà nước đành giảm án ông
xuống chung thân và sau nữa xuống 20 năm. Giam ông tại Z30A Xuân Lộc, sau đó đày
ra trại A20, Đồng Xuân, Phú Khánh hay còn gọi là Trại Kiên Giam (theo cách gọi
của cựu Phó tỉnh Quảng Nam Nguyễn Chí Thiệp) hoặc như tên chính thức của nó Trại
Trừng Giới. hoặc Thung Lũng Tử Thần
Ngày cựu tù A20 Phạm Văn Thương được kín đáo nhốt tại Trại Trừng
Giới tôi đã chia tay cái nhà giam khốn kiếp này lâu rồi. Phải chi nhà cầm quyền
đưa ông ra đó sớm hơn biết đâu chừng tôi và ông sẽ chung một phân trại, và chắc chắn
không thể cùng đội, bởi nơi đây án tập trung sẽ không chung cùng một đội với người
đã ra tòa và có án, dù rằng chung một khuôn viên, một trại dành cho chính trị
phạm.
Về sau tôi có nghe nói rằng A20 Phạm Văn Thương bị đưa từ trại
A20 ra trại Ba Sao, Nam Hà và được thả về từ trại này.
Tuệ Sỹ viên tịch là một chủ đề tìm kiếm trên mạng mấy hôm
nay.
Tôi ngồi một mình trong phòng vắng nghe và đọc nhiều bài viết
từ bè bạn bốn phương, theo dõi từ khi ông nằm xuống, cho đến lúc này, thời điểm
mà nhục thân của lão hòa thượng đang quàn tại chùa Phật Ân đầy khói nhang, nhưng
với một cái chết bình thường như ông đã di chúc, ngày mốt 29-11-2023 người dương
trần sẽ tiễn đưa ông, cả nước Việt đang cúi đầu cung tiễn một Tuệ Sỹ, chỉ có điều.
Những ngày qua, rất đông người chỉ biết một Tuệ Sỹ với những
bài thơ để đời, với những lời dặn dò cho hậu thế một chữ Tâm. Ít ai nhắc đến những
công phu mà lão Hòa Thượng vừa viên tịch để lại cho đời qua những pho sách đồ sộ.
Bởi nó như một thứ quí hiếm trong Tàng Kinh Các, khó tiếp cận, khó thông suốt,
chẳng biết sau khi nhục thân thành tro bụi, những con chữ trong tàng kinh các đó
có được phổ biến đại trà không nữa.
Điều này cũng dễ hiểu vào thời đại 4.0 những con chữ đầy màu
sắc tôn giáo như cung thỉnh, đảnh lễ nó gần như xa lạ phủ đầy khói sương của
nghĩa ngữ, Những hóa thân, kim quan… Trong cái văn minh nhuộm máu hôm này cực kỳ
khó tiêu hóa.
Tôi chỉ là tên khờ dại may mắn, có từng qua nơi A20 Phạm Văn
Thương trú trọ. bằng cảm tình của một gã không từng ghé qua thiền môn, chưa có
duyên may đọc những con chữ quí hiếm mà Tuệ Sỹ lão trượng để lại trong tàng
kinh các kia. Chỉ bằng tình cảm của một thất phu biết và đọc dăm bài thơ bất tử,
có hình bóng của một lão trượng tu tiên, có cái nhẹ nhàng phảng phất chút hương
hoa, mơ mộng, có chút hồn quê hương trong thời mạt pháp. Nên xót chút tình viết
vội bài thơ lúc Thích Tuệ Sỹ vừa lìa bỏ trần gian nhiễu nhương này.
Nhìn theo bóng núi
Càn khôn một gánh ngàn cân ấy
bỏ lại cho đời những bi thương
nhục thân đã lắm, đành thôi vậy
người của ngàn năm đã lên đường
Gậy trúc khua khan đồi nhân ái
má hóp lưng cong trả nợ trần
bước du tử còn vương khổ ải
thiên thu chờ rực lửa hóa thân
Thương tích xưa hằn trên áo vải
mấy bận lưu thân hỏa ngục này
múa bút cho đời vơi oan trái
thiền môn rụng rời chiếc lá
phai
U tịch xói mòn quanh cửa Đạo
chuông đau mõ khóc tiếng kinh
cầu
người đi một bóng mờ lưng áo
nghiệp căn nào rớt lại đêm
thâu
nguyễn thanh khiết
19g00 24-11-2023
(ngày Thích Tuệ Sỹ bỏ trần gian)
Tôi không dám nhân danh một cựu tù viết để vĩnh biệt một cựu
tù, không dám ghi cái danh gọi A20 Tuệ Sỹ, cũng chẳng thể viết để vĩnh biệt A20
Phạm Văn Thương. Như tôi từng viết cho anh em, bè bạn từng chung một trại tù với
mình và đã vội ra đi.
Thôi thì hậu bối nguyễn thanh khiết xin vĩnh biệt tiền bối Tuệ
Sỹ, mà lòng thầm nhủ ngàn năm nữa nước Việt này không thể tìm đâu ra một bóng núi
sừng sững như đã từng.
A20 nguyễn thanh khiết
27-11-2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét