20.7.17

Những viên gạch cũ



(Viết cho Trại Trừng Giới A20)

Những viên gạch cũ còn trên đất
đất nhuộm máu ai đỏ một màu
những viên gạch vỡ từ quá khứ
chồng lên nhau thành đống thương đau
viên lớn bể đôi rêu đã bám
viên nhỏ thời gian sớm phai màu
trên lối này chân thấp chân cao
đá sỏi dọc ngang làm chảy máu
Đám gạch lót đường trăm năm ấy
đón đưa chi triệu bước chân qua
kẻ thất phu dẫm lúc chiều tà
người cao quí đạp ngày nắng ngả
ta lăn lóc trong bầy gạch đá
mấy mươi năm tên tuổi không còn
phút cuối đời ngó núi cùng non
thành quách dở dang - vô phương chọn
Nhìn kẻ cùng đường vung tay hét
múa giáo gươm diệu võ dương oai
chỉ mua danh bán đức vô tài
dẫm đám gạch lót đường qua ải
Ôi đám gạch giờ nằm vương vãi
bốn hướng tha hương chẳng một lời
thuở xa xưa lót dặm đường đời
tan thành bụi, trên đường chưa tới
          A20 nguyễn thanh khiết
          (nhớ ngày Quốc Hận)
          20-07-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét