Tuyết đang rơi giữa
trời Virginia
Tuyết rơi chi cho
băng giá người đi,
Ai bày tử biệt sinh
ly
Tấm thân tù tội, mấy
khi yên bình.
Nhà văn, Trung tá
tài tình
Duy Lam, hậu duệ
Nhất Linh nối dài,
Một đời nghệ sĩ mê
say
Tội gì phải chịu
đắng cay, gông cùm.
Đôi chân bị siết
thúi ùm
Lòng ông vẫn cứ ung
dung, không hàng,
Mười ba xuân, tù
ngút ngàn
Trở về, đất khách,
đông sang lạnh đầy.
Ba mươi năm, được
sum vầy
Phần đời còn lại,
những ngày hoang vu,
Bây giờ đã thành
thiên thu
"Viên Kẹo Ngọt
Nhỏ" bay vù đi đâu?
Mùa đại dịch, dưới
mộ sâu
Tháng hai màu tím,
hoa sầu Pensée,
Tiễn đưa hồn thiêng
đi về
Vĩnh hằng muôn thuở,
Bến Mê xa rời.
Virginia tuyết phủ
đầy trời
Tháng hai, mùng bốn,
sao rơi lạc loài,
Duy Lam, nhân cách,
nhớ hoài
Chúc Người siêu thoát,
"Mây bay về ngàn"!
Hoa Hướng Mặt Trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét