Chục năm rồi ngày đêm là lẫn lộn
khi nhắm mắt trời bừng lên sáng lạn
đêm mịt mù trừng mắt đợi ngày lên
mưa nắng có qua
sao đã lạt như bài kinh vô thức.
Cuộc đời đem tháng ngày bứt rứt
xâu chuỗi vào nhau thành tràng hạt
cho ta phiêu bồng trong mộng tưởng
về một ngày rất đẹp sẽ diễn ra
Về một ngày đồng hoa thơm rực rỡ
những đàn chim rủ nhau về từ muôn hướng
hót tiếng tình ca dạt dào
bên những lũy tre làng đàn trẻ đùa nô cười khúc khích
Đến bao giờ đừng là mơ mà thực
nếp áo em thơ in tình người chan chứa
đôi mắt mẹ hiền nhân ái đàn con lạ
bốn nẻo quay về mồ tổ thơm khói hương
… có những ngườ lính xưa tìm nhau bắn giết
biết ngậm ngùi ca khúc đoàn viên
của nghìn xưa máu mủ lập ấp khai hoang
xây dựng nên nước Việt trải trăm đời cay đắng chống quân xâm lấn
Có những người vợ
cả đời không biết đến mùi đàn ông
có những người vợ
tảo tần mưa nắng khốn nhục nuôi chồng tù tội hết sạch tuổi xuân
…
Sẽ nhìn nhau thân mật và gần gũi
cùng nhau đốt lên ngọn lửa ấm
đốt đi manh chiến bào thù hận vô lý của ngày xưa
thuở bắc nam say cuồng điều miêu mỵ.
Chục năm rồi ngày đêm là lẫn lộn
nơi tôi sinh là ngày
nơi tôi sống là đêm
quê hương là mây bay ngàn dặm thẳm
thắt thẻo trông mong một lối về còn mù xa tít tắp.
A20 Phạm Văn Thanh
Paris 17.7.13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét