khúc nam ai 1
Biết đến bao giờ được về
trên bến ấy
vỗ mái chèo con khua
bóng núi Ngự bình
hát tiếng người xưa
cuộn nhàu chăn chiếu
cho quên hết những lối buồn
sạn đạo
cho đêm dài ủ kín điệu tình
ca
chèo thôn nữ dập dình sông
trắng bạc
ta sẽ hát khúc cuồng ca lã
chã
giọt rượu buồn vương tiếng
nước khôn khuây
sông dẫu vắng vẫn gào lên
núi rộng
mảnh tình riêng xao xác
bóng sơn hà .
… còn lại gì sau năm dài
hiu hắt
khúc tù ca tan tác đóa
xuân xanh
bốn mươi năm vời trông tường
thủy mặc
lạnh lời ca rợn khúc hát
cô hồn.
Ta còn gì giữa đời ta lật
bật
mộng về đâu dan díu lối mơ
xưa
đâu phế tích
đâu tàn hoang cõi tạm
đâu ngọc ngà
đâu sương khói phôi pha.
A20 Phạm Văn Thành
nhớ Nguyễn Thành .
14.7.2014
***
khúc nam ai 2
Em đã
quên mùa thu
mang
theo cơn bão ối đỏ bầu trời
Em đã
quên mùa đông
những
tháng năm lạnh đầy muôn lối tuyết ?
Mùa
xuân hôm qua
mùa
xuân hôm nay
sao
thấy thiếu những điều thật lạ
những
điều mà tiềm thức xa xôi
cả em
anh chưa bao giờ biết nói,
Miếng
cà muối sổi !
Bát
canh cua đồng !
Thúng
bún bên đường !
Hàng
hiên nhà ai cơn mưa chiều vội vã,
Con
ong bầu ú nụ
bay
lượn trên giàn mướp im lìm…
Côị
mít nhà ai
lăn
tăn chùm dái chát sượng sùng xanh ngắt…
Mùa
xuân như là đấy
mơ hồ diệu
vợi
gần
gũi !
xa
xôi !
như
thoảng tiếng gà trưa
ba
mươi năm rồi không còn nghe thấy nữa !
Gặp
em giữa chặng đường mơ non nước
vòng
tay gầy ôm xiết một mộng mơ
tình
trong vắt nở thơm mùi cỏ dại
phút
tương phùng đồng đội đến rồi đi !
Mùa
thu, em ơi rồi sẽ qua
và mùa
xuân thắm sẽ về trên bến nước
những
mùa đông tuyết mù tịch mịch
sẽ
không còn lạnh giá nữa em ơi,
cuộc
hành trình dẫu còn hay sẽ mất
thì
thân ta nào có nghĩa gì
một
bông hoa mướp rực vàng
vặt
cho tôi nhé
những
ngày gặp nhau.
A20 Phạm Văn Thành
Lagny
23.7.2014
***
Khúc nam ai 3
Rồi sẽ qua những tháng
ngày buồn thảm
Mặt trời lên khua con nước
êm đềm
Thuyền vỗ sóng dập
dình đêm trăng tịnh
chảy về xa heo hút chuyện
tình già
Em sẽ hát khúc ru hời ngọt
lịm
nhặt vầng trăng xô sóng vỡ
trên tay
tôi sẽ hát bản trường ca lịch
sử
vung mái chèo đập nhịp
tráng bi ca !
Ô ! Giòng sông
như chảy tràn lên thổn thức
vực nông sâu khua xiết
giấc cô liêu
đâu như tiếng cùm xiềng !
làm rổn rảng đáy thuyền
chao năm tháng !
Ðàn lên đi em ơi !
cho quên hết những đêm
trăng vàng úa !
hát nữa đi em
lời ru thì thầm của ngày
xưa mẹ hát
cho dù ta đã bạc đầu
cho dù năm tháng chẳng còn
bao lâu
cho dù trăng sáng
sông sâu
cuộc vui vầy lớn
vắng ta đi về.
A20 Phạm Văn Thành
Paris
23.7.14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét