Vài suy nghĩ về vụ đánh tư sản mại bản
trong “Bên Thắng Cuộc” của Huy Đức
A20 Vũ Ánh
Trong trại tù A-20 Xuân Phước, tôi bị nhốt chung với những thành
phần bị nhà cầm quyền tiếp quản gọi là tư sản mại bản người Hoa có tầm cỡ như
Lý Sen, Lưu Trung, Trương Dĩ Nhiên. Trước đó, khi còn bị tập trung ở trại Z-30C
Hàm Tân, tôi cũng lại có sống gần một bạn đồng tù mà anh em chúng tôi thường
gọi đùa là ông “rùa vàng”, tức cựu thượng nghị sĩ VNCH Hoàng
Kim Quy, một thượng nghị sĩ thân chính phủ, nổi tiếng vì hai chuyện: mỗi lần
ông Nguyễn Văn Thiệu gặp khủng hoảng chính trị thì phủ Tổng Thống lại lôi ông
cùng với những thượng nghị sĩ thân chính phủ khác lên đài truyền thanh và
truyền hình để ông nói vài lời bênh vực, thứ đến ông có một người con trai khét
tiếng vung tiền trong những chốn ăn chơi tại Saigon.
Bấy lâu nay, báo chí hay sách báo Việt ngữ tại
quận Cam ít đề cập gì đến một sự kiện từng làm náo loạn đời sống của toàn bộ
dân chúng Miền Nam Việt Nam là chiến dịch X-2 đánh tư sản mại bản, gian thương
và cải tạo công thương nghiệp tư doanh. Phần lớn những bài báo hay những cuốn
hồi ký chỉ chú trọng tới chuyện tù cải tạo và vượt biển. Khi tìm nguyên nhân
khiến chính quyền VNCH thất bại, phần đông các tác giả chỉ có một lập luận:
Miền Nam Việt Nam là một vùng đất tự do, dân chủ, quân đội VNCH là một quân đội
hùng mạnh, thiện chiến, đánh đâu thắng đó nhưng cuối cùng VNCH thua trận vì bị
Mỹ bỏ rơi, Dương Văn Minh lên nắm quyền có một ngày rưỡi và “dâng” Miền
Nam Việt Nam cho Cộng Sản nên chúng ta mất phần đất từ vĩ tuyến 17 trở vào.
Thật là giản dị và mọi người đều ngủ yên trên những lập luận này trong nhiều
thập niên sau chiến tranh.