28.11.20
Tiếng hát A20 Trần Kim Hải
10.11.20
MÙA XUÂN SẼ ĐẾN
A20 Lê Phi Ô
Làm sao biết được sẽ... bao lâu !
Nước mất nhà tan vạn nỗi sầu
Tình có như không đời lận đận
Bến xưa biệt tích những con tàu.
Cũng muốn cùng em
tay trong tay
Ví như Vô Kỵ vẽ chân mày
Triệu Minh chính thật là em đó
Giữa chốn phong trần hương tóc bay.
Tiếc rằng hai đứa chẳng chung đôi
Giấc mộng thanh xuân ở cuối trời
Lính trận tử sinh nên lỗi hẹn
Sợ em đêm trắng
khóc quên đời.
Anh nhớ ngày nào
trong quán vắng
Chia tay nghe nhạc lính Nhật Trường
Mai ngày trên chiến trường lửa khói
Nhớ nhau cùng uống nước sông Tương.
Rồi có một ngày em ghé thăm
Dạo vườn hoa cảnh ngắm trăng rằm
Vai anh em tựa đầu thỏ thẻ
Nguyện cầu chung bước đến trăm năm.
Tiếc thay thời thế
loạn can qua
Chưa kịp trầu cau đã vội xa
Nợ nước tình em anh hẹn gặp
Ngờ đâu giông bão nát tan nhà.
Bao giờ... không thể nào thay đổi
Đừng sợ em yêu nắng sẽ về
Biết đâu ngọn gió Đông Phong đến
Sưởi ấm tình ta thoát bến mê.
Bao giờ... gặp mặt,
em đừng vội
Mùa xuân sẽ đến thật tình cờ
Con tàu viễn xứ giờ cặp bến
Viễn khách là anh thỏa ước mơ.
A20 Lê Phi Ô
29.10.20
Những Cánh Thép Ngày Trước...
A20 Vũ Xuân Thông
Như một lời tri ân chân thành đến tất cả các chiến sĩ Không Quân của KLVNCH đã ngày đêm tích cực yểm trợ Liên Đoàn 81 BCND chiến đấu để bảo vệ quê hương gấm vóc và hai chữ "Tự Do" ...
Công ty tôi đang làm nằm trên con đường
Mirama Road, sát nách một phi trường lớn của Thuỷ Quân Lục Chiến Mỹ, nên bắt
buộc mỗi ngày tôi phải đi và về trên con đường này. Và ngày nào cũng vậy, lộ
trình của tôi đều đi qua khu bảo tàng Không Quân chứa đầy các loại phi cơ, từ
thời có lỗ sĩ, từ thời tôi chưa được sinh ra trên cõi đời, cho đến những chiếc
phi cơ của thời Đệ Nhị Thế Chiến và thời chiến tranh Việt Nam.
27.10.20
VONG QUỐC…!
A20 Lê phi Ô
Sau biến cố tù “cải tạo” trại Suối Máu nổi dậy
đêm Giáng Sinh 24 rạng 25 tháng 12 năm 1978, một số anh em bị công an “chấp pháp”
vc bắt giải giao về nhà tù Chí Hòa tại Sài Gòn, trong đó có tôi. Chúng tôi bị
giam trong xà lim khu ED mỗi người bị giam một xà lim riêng nên hoàn toàn bị cô
lập với thế giới bên ngoài, không ai nhìn thấy ai và cũng không biết những
người bị bắt chung với mình đang ở đâu.
24.10.20
11.10.20
Kỷ Niệm Về Hòa Thượng – Học Giả Thích Tuệ Sĩ
A20 Huỳnh Ngọc Tuấn
Tháng 12 năm 1993, tôi bị (được) chuyển tới trại A20 Xuân Phước- Phú Yên, từ địa ngục trần gian An Điềm- Quảng Nam.
Lúc đó tại A 20 này có đến mấy trăm tù nhân chính trị và tôn giáo, tại đây tôi có được may mắn diện kiến những nhân vật lừng danh từ trước 1975, như giáo sư Đoàn Viết Hoạt, chú Phạm Đức Khâm và đặc biệt là thầy Thích Tuệ Sĩ.
Tôi được biên chế về đội 12, một đội chính trị phạm nổi tiếng với những tù
nhân bất khuất, “cứng đầu” nhất trại.
7.10.20
TÌNH, THÙ... RỰC RỠ!
A20 Lê Phi Ô
(có những chuyện không thể
nào quên)
“Tôi xin chân thành cảm tạ những người bạn, người tình đã làm
cho tôi nửa đời…thê thảm !” (*)
- Mày tên gì ?
- Lê .…..
- Cấp hàm, chức vụ trong chế độ “Ngụy” ?
….thằng cán bộ công an hỏi liên tiếp cho dù lý lịch của tôi nó đã
biết trước. Hỏi tới đâu tôi trả lời tới đó.
- Tổ chức của mầy tên là gì ?
- …….?!!
- Tao hỏi, tổ chức phản động của mầy tên gọi là gì ?
- Ông gọi tổ chức nào ạ ?!
- Giờ nầy còn vờ vịt nữa hả, tao hỏi tổ chức phản động của mày tên
gọi là gì ?
- …….?!!
29.8.20
Anh Hùng Tử Sĩ Nguyễn Ngọc Bửu:
Đằng Phương
Anh hùng Vô
danh.
Họ là
những Anh hùng không tên tuổi.
Sống âm
thầm trong bóng tối mênh mông.
(thơ Đằng Phương)
3. Anh Hùng Tử Sĩ Nguyễn Ngọc Bửu:
Nguyễn Ngọc Bửu, SVSQ/Đại Đội A/K25/TVBQGVN. là một SVSQ hiền lành cương trực, sống yêu đời với nụ cười thân mật luôn nở trên môi. Bạn bè khóa 25, ai cũng đều thương mến.
16.6.20
Ký ức bỏ quên – Vinh nhục đời người
A20 nguyễn thanh khiết
9.6.20
Ký ức bỏ quên – Bên này vực thẳm
A20 nguyễn thanh khiết
4.6.20
Ký ức bỏ quên - Thung Lũng Tử Thần
A20 nguyễn thanh khiết
1.6.20
Trại tù Xuân Phước
30.5.20
Ký ức bỏ quên – Những chuyến đi quên về
A20 nguyễn thanh khiết
22.5.20
Ký ức bỏ quên – Đường đi không đến
A20 nguyễn thanh khiết
13.5.20
Hồi Ký Lê Sáng: “học tập cải tạo”
10.5.20
Ký ức bỏ quên – Tuổi trẻ điêu linh
A20 nguyễn thanh khiết
5.5.20
Ký ức bỏ quên – Thành Gia Định
A20 nguyễn thanh khiết
23.4.20
CÔ GÁI CÙNG CHUYẾN XE
22.3.20
ĐỊA PHƯƠNG QUÂN / NGHĨA QUÂN QLVNCH
28.12.19
Xin Cầu Nguyện
A20 Nguyễn Đại Thuật
Thưa cùng quý bạn A.20,
Hôm nay là ngày lễ Giáng-sinh, anh em chúng ta rải rác khắp nơi trên thế giới cùng chào mừng ngày lễ tôn-giáo này. Có lẽ trong chúng ta cũng có người không theo đạo Thiên chúa, nhưng sự phổ thông của ngày lễ nầy không khỏi hằn sâu vào tâm trí ta cái giá trị tâm linh mà tôn giáo nầy trao tặng.
Hiện nay anh em chúng ta là những người chỉ có quê hương thứ hai, còn quê hương thứ nhất, quê hương vàng son nhất của một thời tuổi mộng không biết bao giờ có lại được, mặc dầu ai trong chúng ta, bằng cách nầy hay cách khác, dưới cách đấu tranh nầy hay đấu tranh khác, tích cực trong việc cứu lấy quê hương để được trở về .
24.12.19
GIÁNG SINH TRONG NGỤC TÙ (Lời Nguyện Trong Tù)
21.12.19
Vĩnh Biệt A20 Ngô Khắc Tỉnh
Ông Ngô Khắc Tỉnh sinh năm 1922 tại Phan Rang.
DIỄN VĂN CỦA ÔNG NGÔ KHẮC TỈNH
TỔNG TRƯỞNG BỘ VĂN HÓA GIÁO DỤC VÀ THANH NIÊN
ĐỌC TRONG DỊP ĐẠI LỄ PHẬT ĐẢN 3518 VÀ
LỄ KỶ NIỆM 10 NĂM THÀNH LẬP
VIỆN ĐẠI HỌC VẠN HẠNH
(06 - 5 - 1974)
Thưa Thượng tọa Viện trưởng,
Thưa Quí vị,
Tôi rất hân hoan đón nhận vinh dự mà Viện Đại Học Vạn Hạnh đãdânh cho tôi, đến chủ tọa lễ kỷ niệm mười năm thành lập Viện ngày hôm nay. Nhân cơ hội này, tôi gửi lời chào mừng chư tôn Hòa thượng, cùng toàn thể liệt Quí vị quan khách.
Thấm thoát mười năm trôi qua. Trong khoảng thời gian qua nhanh như chớp mắt ấy, Viện Đại Học Vạn Hạnh đă thắng lướt không biết bao nhiêu khó khăn, thử thách để trưởng thành và dầndần hoàn tất mục tiêu dự liệu.Với một cơ sở khang trang và đầy đủ phương tiện giảng huấn bậc Đại học như hiện có, cộng thêm những nổ lực không ngừng nhằm kiện toàn chuơng trình giảng dạy, cải thiện lề lối sinh hoạt của sinh viên,
11.12.19
Người Hát Rong Trong Hầm Xe Điện Ngầm
A20 Nguyễn-Đại-Thuật
Con tàu TGV nối liền thành-phố
Dijon-Paris ngừng tại điểm đến ga Lyon. Phú xuống xe, kéo va-li đi dọc theo
hành lang ga, xuống hầm xe điện ngầm để đón xe về khách-sạn.
Chiều thứ sáu, đang là giờ cao-điểm cuối
tuần nên hành khách đi lại rất đông. Phú chen đi trong dòng người vội vã, vừa
ra khỏi cầu thang cuốn, anh thoáng nghe có tiếng đàn guitar hòa lẫn giọng ca nam
nhẹ vang lên trong góc hầm, giọng ca tiếng Việt buồn não, lời bài ca đã
lâu lắm anh mới có dip nghe lại:
Trời đêm dần tàn, em đến sân ga để tiễn
người trai lính về ngàn.
Cầm chắc đôi tay, ghi vào đời tâm-tư
ngày nay.
Gió khuya ôi lạnh sao, vấn nhẹ đôi tà
áo.
Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi
biết người ra đi vì đời
Trở gót bâng-khuâng em hỏi lòng đêm nay
buồn không.
Chuyến xe đêm lạnh không ? Để người yêu vừa lòng ?
Ngày tháng đợi chờ, em đến sân ga nơi
tiễn người trai lính ngày nào
Tàu cũ năm xưa, mang người tình biên khu
về chưa ?
Trắng đêm em chờ nghe tiếng tàu đêm tìm
về....