Nhìn theo bóng núi
Vâng, cái bóng lừng lững đó, to và cao như dãy Trường Sơn chạy
dọc nước Việt hình chữ S đã chỉ còn là dáng tiều tụy của một đời như du thủ, lưng
áo của một thiên lý độc hành. Tôi nhận tin Thích Tuệ Sỹ thở hơi cuối cùng tại
chùa Phật Ân sau hơn nửa tiếng khi người rời bỏ thế gian. Tôi nhận tin cựu tù A20
Phạm Văn Thương, buông đao bỏ kiếm lúc 14g ngày 24-11-2023, trong tình huống lo
lắng sau những tin tức dồn dập rằng Tuệ Sỹ ngả bệnh nặng hơn và đang nằm bệnh
viện, dù rằng sáng nay tôi còn biết tin ông vừa được đưa về chùa Phật Ân ở Long
Thành, Đồng Nai.
Tôi không có cơ may sống cùng ông trong Trại Trừng Giới. Tôi
ra khỏi trại này từ năm 1987, nhưng tôi biết khá rõ về ông qua những bài thơ để
lại cho đời, trên các thông tin của thế giới mạng. Tôi kính ông một hòa thượng
suốt đời tận tụy với chánh pháp, và đã truyền đạt cho đời biết bao điều, mà suốt
chiều dài lịch sử Phật Giáo tại Việt Nam hiếm có một nhà sư nào làm cho hậu thế
kính phục và coi đó là khuôn mẫu trong cái nhìn về Phật Pháp.
Tôi phục cái cao ngạo của cựu tù A20 Phạm Văn Thương trước những áp lực của nhà cầm quyền đối với ông. Như lời kể của các cựu tù từng một thời ở chung với ông tại Trại Trừng Giới hay Thung Lũng Tử Thần.