6.7.10

chiều Sa Huỳnh năm ấy




Nắng quái chiều giông
vàng bãi sậy
lá qua sông tàn uá
trôi lênh đênh
tôi theo gío chướng đời xuôi ngược
đất cũ bạc màu
Em bỏ quê đi
tôi nghe sóng vỗ
buồn như sóng
lặng lẽ một dòng tận biển khơi
đêm trên biển
đêm đen mù biển chết
chìm nổi một đời
thời hổn mang
tiếng ai hát vang vang
vọng về Lương Quán
thuyền qua Đại Lược ngược Kim Long
ký ức rối mòng
cờ tàn sóng giạt
mơ thuyền bến cũ
ngóng đời xa
chiều qua đây nghe tháng ngày tơi tả
ngồi bên sông
nghe nước chảy về đâu
trong tận cùng
nghe rã rời hạnh phúc
tôi còn gì
cánh chim biển mù tăm
bên rừng dừa chiều Sa Huỳnh năm ấy
bóng Em dài ướt đẫm bóng dừa nghiêng

Cái Trọng Ty


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét