A20 Vũ Ánh
Cái hậu dành cho một thương binh
LTS.- Trong bài 12 của số báo trước, tôi
viết dở dang câu chuyện về người thương binh Việt Nam Cộng Hòa Nguyễn Văn Tùng
sống bằng nghề bơm ga hộp quẹt trên đường Nguyễn Minh Chiếu. Câu chuyện được tiếp
tục trong kỳ này.
Có
thể nói gia đình Tùng là gia đình quân đội: Từ bố Tùng cho đến 3 anh lớn của
Tùng đều là lính. Tùng cho biết:
-
Bố em chỉ là hạ sĩ quan, tử trận trong cuộc hành quân Ðỗ Xá thời Tổng Thống
Diệm. Em là con út lúc đó còn ẵm ngửa, không biết gì. Sau này mẹ em mới kể lại.
Gia đình sau này sống cũng nghèo khó nhờ vào gánh bún riêu của mẹ em. Ba người
anh trên em đều tình nguyện vào trường Bộ Binh Thủ Ðức, phần vì muốn theo con
đường của bố em, phần vì cũng muốn đỡ gánh nặng cho mẹ em. Hai anh lớn nhất của
em đi trước, hai năm sau đó thì anh thứ ba mới nhập ngũ. Năm 1966, 1967 và
1969, mẹ em và em đón liên tiếp mấy cái tang. Anh Cả em tử trận tại Kinh Thác
Lác, Sóc Trăng, giữa năm 1966. Không đầy một năm sau, anh Ba em tử trận vì máy
bay trực thăng rớt trước lúc đổ quân ở gần Mỏ Vẹt, Tây Ninh. Người anh kế em
chết vì mìn trên đường từ Qui Nhơn đi quận Hoài Ân trong cuộc hành quân mở
đường Tháng Mười 1969. Bây giờ gia đình chỉ còn mình em với mẹ em thôi.